Sunday, April 22, 2007

Người Của Dân Oan

TRẦN KHẢI
Việt Báo Chủ Nhật, 9/10/2006, 1:02:00 AM

Công an Hà Nội vừa bắt nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, khám xét nhà của chị, in từ máy điện tóan của chị ra nhiều ngàn trang giấy các bài về dân chủ, và đe dọa rằng chị có thể lãnh án 10 năm tù.
Chúng ta đang chứng kiến một hình ảnh lịch sử nơi chị: một nhà văn, một phụ nữ, một bà mẹ có con nhỏ, một nhà báo Internet và là một người mà hàng trăm dân oan tìm tới nương tựa. Chị Trần Khải Thanh Thủy không có phép thần nào để cứu đồng bào của chị -- chị chỉ có một tấm lòng và ngòi bút, và chị đã chép xuống nhiều ngàn trang giấy tất cả những gì chị có, và đặt cả trên giấy là sinh mạng của chị và rất nhiều nỗi gian nan cho tòan gia quyến.
Xin mời gọi đồng bào cả nứơc hãy mở thật to mắt mà nhìn các giây phút lịch sử này, hãy chứng kiến những khỏanh khắc hiếm gặp trong đời người, khi một nhà văn nữ giữa trùng vây công an Hà Nội ngồi xuống bàn viết và gửi lên mạng Internet những gì chị tin là đang cứu được dân tộc thóat hầm chông cộng sản, và bây giờ thì ngòi bút chị đã bị cướp đi và đang chờ đợi một bản án nặng nề trả thù.
Đồng bào hãy nhìn cho kỹ để sẽ kể cho những thế hệ sau về chị, một nhân vật hệt như là huyền thọai -- chị đã sử dụng nhiều bút hiệu khác nhau: Nguyễn Thái Hoàng, Nguyễn Thái Bình, Nguyễn thị Hiền, Võ Quế Dương, Nguyễn Quý Dân, Nguyễn Hải, Nguyễn Nại Dương… để rồi báo động cho tòan thế giới về phiên tòa Bắc Giang xử án các vị sư oan ức, nơi công an tra tấn chết một nhà sư và đánh thương tích nhiều nhà sư khác chỉ vì nhiều pho tựơng cổ, kể cả các pho tượng khổng lồ và nặng trĩu, biến mất mà ai cũng nghi là chỉ có cán bộ mới có phương tiện xe tải mà chở đi; hay như khi chị kể về nhân vật tên Trung, con trai ông Hồ Chí Minh, những ngày lang thang Hà Nội đòi công nhận lai lịch con vua của mình; hay như khi chị viết giùm lá đơn cho cụ bà Phạm Thị Dấn, người đã yêu thương và hiến dâng một thời xuân sắc cho cựu chủ tịch nứơc Trần Đức Lương để rồi Lương quất ngựa truy phong; và thật nhiều nữa… những gì chị đã viết trong các năm qua dày nhiều ngàn trang giấy, trong đó có tiếng khóc của đồng bào mình mà chị đã ngồi gõ nơi các tiệm cà phê Internet Hà Nội chuyển ra thật khẽ khàng, chỉ sợ những tai mắt công an đang chơi game quanh chị có thể tình cờ nghe được tiếng dân kêu khóc trên bàn phiếm gõ…
Bài của chị viết đã đăng trên hầu hết các báo hải ngọai, đã đọc trên hầu hết các đài ngoài nứơc. Độc giả có thể tìm đọc lại các bài chị viết lưu trữ trên các trang, thí dụ như: vnn-news.com, Danlentieng.net, Doi-thoai.com, Ykien.net, Lenduong.net, anhduong.net, danchimviet.com, và vân vân…
Chúng ta chưa thể biết chính xác nhà nứơc Hà Nội sẽ đối phó trường hợp của chị ra sao. Nhưng nhà văn Trần Khải Thanh Thủy chắc chắn đã tiên liệu cho trường hợp xấu nhất này. Đơn giản: chị là nhà văn duy nhất tại Việt Nam dám viết về các hồ sơ gai góc nhất, từ chuyện ông Hồ trăm mặt nghìn tên, tới chuyện con rơi của cụ, tới hàng trăm hồ sơ dân oan chị đã thu thập và viết lại, và tới ước mơ dân chủ đa nguyên đa đảng, nơi rồi mọi tiếng nói đều sẽ được tôn trọng…
Và như thế, chị đã biết là nhiều ngàn trang giấy sẽ là hồ sơ tòa của chị.
Và như thế, chị là một nhà văn không có sách in trong nứơc, nhưng chữ viết của chị không bao giờ biến mất vì tất cả từng chữ một đã trở thành một phần máu thịt của lịch sử đất nứơc.
Chị không hề có mặt trên các trang giấy của 600 tờ báo trong nứơc, nhưng tên của chị sẽ được nhớ tới sâu sắc hơn bao nhiêu ngòi bút khác.
Bây giờ chị vào tù, chắc chắn rồi đàn con của chị sẽ được những người dân chủ trong và ngoài nứơc, và đặc biệt là báo giới hải ngọai sẽ giúp đỡ tận lực để cho các cháu biết rằng toàn dân thực sự biết ơn những người như chị - những người nói lên sự thật để đưa đất nứơc tới chỗ thật sự tươi đẹp, để đưa tòan dân tới chỗ thật sự tự do dân chủ.
Một thời Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi đã giúp đưa cả nứơc tới chỗ đứng lên đòi độc lập, và nhà văn Trần Khải Thanh Thủy mới đây đã mượn bản văn nhiều thế kỷ trứơc đó để sửa lại mà hài tội triều đại nhà Hồ, nhà Nông. Bài viết tựa đề "Thư gởi ngài tổng bí... họ Nông" ký tên Nguyễn Thái Hoàng, có bài đại cáo của thế kỷ 21 như sau, trích:
"…Tóm lại bố con ông đã làm cho Việt Nam trở thành một đất nước nghèo gần nhất thế giới, thua cả Lào, và chuẩn bị thua cả căm Pu Chia diệt chủng.
Tội ác tày trời này của Đảng Cộng sản Việt Nam do ông cầm đầu không sao kể xiết, xin sửa lời của Nguyễn Trãi trong "Bình Ngô đại cáo" để... bình quân đại láo các ông:

Như: Đảng Cộng Sản ta từ trước
Vốn sinh tật nói láo đã quen
Tài sản, sông núi đã chia
Hè phố, mặt đường cũng chiếm
Trải từ Lê, Đỗ, Phan, Nông... mấy đời hại nước
Cùng Thọ, Kiệt, Duyệt, Anh... tàn phá thẳng tay
Tuy nhiều ít có lúc khác nhau
Mà tàn bạo thằng nào cũng rứa!
Nền dân chủ đã trở thành dân chửi
Chủ nghĩa nở ra từ họng súng vô hình
Trại Nam Định nhốt Phạm Hồng Sơn
Nguyễn Vũ Bình bị giam trong ngục tối
Chân lý bặt tăm, nhức nhối, hãi hùng
... Ném dân đen trong chốn khổ trăm đường
Vùi dân tộc dưới đáy cùng nhân loại
Dối Trời, lừa dân đủ muôn nghìn kế
Động binh, gây oán, bắt giữ người ngay
Tham nhũng, hôn quân luồn sâu, đục khoét
Tận thu thuế má - 21 khoản thu
(Bù giấy vào lương, bù rơm vào thóc
Người hiền thì khóc, kẻ ác lại cười)
Dân thiếu gỗ, vẫn ban hành lệnh xuất
Bao năm rừng bỗng hoá... đất hoang
Tàn phá cả côn trùng thảo mộc
Độc ác hơn bè lũ tay sai
Dân khổ trăm đường, ông ngồi ngất ngưởng
Hút máu dân, bòn rút quỹ PMU
Ra tay xây dựng sân bay.
Ngơ tai, nhắm mắt, mặc thây dân nghèo
Nơi làng xóm âm thầm héo lụi
Người bỏ đi vãn cả chùa chiền
Vợ trẻ trông bóng chồng đỏ mắt
Bầy con thơ ngơ ngác đói ăn
Mẹ già ốm đâu tiền mua thuốc?
... Tát cạn nước sông Hồng không rửa được oan khiên
Chặt hết mía Lam Sơn khó ghi tày tội ác
Bao bà mẹ, trẻ em bị lâm cảnh mất nhà
Từng chết thảm nơi thềm nhà lãnh đạo
Chân lý là chồng đơn tố cáo
Hoá hương, vàng mã, tiễn họ đi
Thần, người đều căm giận, trời đất chẳng dung tha
Nay lụt lội, mai hạn hán, vỡ đê,
Lúc mất mùa, khi cháy rừng, cuộn sóng
Đất xói lở, bạc màu, hoang hoá
Trùm điêu linh lên cuộc sống dân cày..."

Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy từ Hà Nội đã dõng dạc viết lên sự thật như thế, đã can đảm lớn tiếng để nói thay cho người dân oan như thế, và đã xuất hiện trong dòng lịch sử dân tộc một cách phi thường như thế… Hòan tòan không có lời ca ngợi nào đủ để nói về chị. Xin mời toàn dân hãy đọc lại những dòng chị viết… Và hãy giữ gìn để cho nhiều thế hệ về sau cùng đọc, và cùng thâm cảm biết ơn...

TRẦN KHẢI